Uh! Nho nhoc that. Hy vong moi dieu tot dep se den voi nhoc
Chut qua nho cho ngay moi:
Khoảnh khắc…
Có khoảnh khắc nào ta dành trọn cho nhau Khi ngoài kia đời bộn bề toan tính Chiếc lá nào rơi ngoài khoảng không tĩnh lặng Về cội nguồn chờ một kiếp hồi sinh
Có khoảnh khắc nào ta sống thật là mình Khi đến với nhau trong một hình hài xa lạ Một vỏ bọc hoàn toàn êm ả Sợ mọi người thấy rõ cả lòng nhau
Có khoảnh khắc nào ta ôm trọn niềm đau Gửi gió cho mây về một nơi xa lắm Ở nơi đó có mặt trời và nắng ấm Có những đóa hướng dương dám ngẩng mặt nhìn trời
Có khoảnh khắc nào ta cảm thấy chơi vơi Nguyệch ngoạc vẽ lên những hình hài vô thức Cho dòng suối chảy ngược từ đáy vực Lên trời cao thành một trận mưa rào
Có khoảnh khắc nào lòng thấy thảnh thơi? Khi cuộc sống bộn bề bao lo lắng Sợ gió lạnh trong một ngày không nắng Sợ mưa rào vào một tối không trăng..
Có khoảnh khắc nào ta mơ ngọn Hải đăng Bừng ánh sáng giữa đại dương sâu thẳm Cho cuộc sống không còn chìm đắm Trong tranh giành, trong danh lợi đua chen
Có khoảnh khắc nào ngồi giữa đêm đen Ly cà phê không đường mà vẫn ngọt…
ấm áp lạ thường!!! Như cuộc đời giông bão sẽ một ngày bình yên. Khi đó ta chợt nhận ra hạnh phúc thật sự, ngọt ngào, dịu dàng mà thiết tha... Và sau một đêm mưa, Những giọt sương đọng lại trên lá ... lấp lánh, tinh tươm! Khi sóng gió cuộc đời qua đi, Có ai nhận ra: ta đã tìm được gì?! Có phải tất cả đều mới nguyên, tươi đẹp Cũng không còn khổ đau và thù hận... Cơn mưa đêm đã quét sạch cành lá... Khi thở than, ta nhận ra những chồi non đang nẩy nở!!! Chẳng có gì kết thúc nếu mọi thứ vẫn đang bắt đầu... Phải không "bạn"?!
ba` chi cua em viet blog ^^ hehe
ReplyDeleteUh! Nho nhoc that.
ReplyDeleteHy vong moi dieu tot dep se den voi nhoc
Chut qua nho cho ngay moi:
Khoảnh khắc…
Có khoảnh khắc nào ta dành trọn cho nhau
Khi ngoài kia đời bộn bề toan tính
Chiếc lá nào rơi ngoài khoảng không tĩnh lặng
Về cội nguồn chờ một kiếp hồi sinh
Có khoảnh khắc nào ta sống thật là mình
Khi đến với nhau trong một hình hài xa lạ
Một vỏ bọc hoàn toàn êm ả
Sợ mọi người thấy rõ cả lòng nhau
Có khoảnh khắc nào ta ôm trọn niềm đau
Gửi gió cho mây về một nơi xa lắm
Ở nơi đó có mặt trời và nắng ấm
Có những đóa hướng dương dám ngẩng mặt nhìn trời
Có khoảnh khắc nào ta cảm thấy chơi vơi
Nguyệch ngoạc vẽ lên những hình hài vô thức
Cho dòng suối chảy ngược từ đáy vực
Lên trời cao thành một trận mưa rào
Có khoảnh khắc nào lòng thấy thảnh thơi?
Khi cuộc sống bộn bề bao lo lắng
Sợ gió lạnh trong một ngày không nắng
Sợ mưa rào vào một tối không trăng..
Có khoảnh khắc nào ta mơ ngọn Hải đăng
Bừng ánh sáng giữa đại dương sâu thẳm
Cho cuộc sống không còn chìm đắm
Trong tranh giành, trong danh lợi đua chen
Có khoảnh khắc nào ngồi giữa đêm đen
Ly cà phê không đường mà vẫn ngọt…
NHỮNG VẠT NẮNG LUNG LINH SAU ĐÊM MƯA MÙA HẠ …
ReplyDeleteấm áp lạ thường!!!
Như cuộc đời giông bão sẽ một ngày bình yên.
Khi đó ta chợt nhận ra hạnh phúc thật sự,
ngọt ngào, dịu dàng mà thiết tha...
Và sau một đêm mưa,
Những giọt sương đọng lại trên lá
... lấp lánh, tinh tươm!
Khi sóng gió cuộc đời qua đi,
Có ai nhận ra: ta đã tìm được gì?!
Có phải tất cả đều mới nguyên, tươi đẹp
Cũng không còn khổ đau và thù hận...
Cơn mưa đêm đã quét sạch cành lá...
Khi thở than, ta nhận ra những chồi non đang nẩy nở!!!
Chẳng có gì kết thúc nếu mọi thứ vẫn đang bắt đầu...
Phải không "bạn"?!